Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Why I didn't go to school- Sao mình không đi học

Tuần tới là mình lớp 5 rồi. Có lẽ chắc bởi trước kia mình chưa từng tới một trường học "hàng thật giá thật" bao giờ nên mình đang cảm thấy thật sự, thật sự....sợ. Mọi người thì chỉ nghĩ mình không đến trường là bởi ngoại hình của mình, nhưng mà không phải vậy đâu. Cái chính là do các cuộc giải phẫu mà mình đã trải qua. Đích thực là 20 lần- tính từ khi mình sinh ra đến giờ. Cuộc đại phẫu mà mình tiếp nhận là trước khi mình 4 tuổi, nên là mình cũng không nhớ lắm. Nhưng mà mình còn trải qua hai đến ba lần phẫu hằng năm từ lần ấy (có lần lớn có lần nhỏ), và bởi mình còn nhỏ, có những bệnh hiếm gặp khác mà bác sĩ chưa từng tìm ra được,nên mình đã ốm rất nhiều. Đó là lí do tại sao cha mẹ quyết định rằng mình tốt hơn hết là không tới trường. Dù vậy giờ đây, mình mạnh mẽ và trưởng thành hơn ai hết. Lần phẫu thuật cuối cùng mình phải trải qua là 8 tháng trước, và có vẻ như mình hai năm tới mình không phải nhận thêm "cái" nào nữa rồi, ye.     Mẹ dạy tớ ở nhà. Bà ấy từng là n...
Các bài đăng gần đây

Ordinary - Bình Thường

Mình biết mình không như một đứa trẻ 10 tuổi bình thường. À ý mình là mình vẫn làm những điều bình thường, đương nhiên. Ăn kem. Đạp Xe. Chơi đá bóng. Chơi Xbox. Mình đoán những điều này khiến mình trở nên bình thường như bao đứa trẻ khác. Và tự mình cũng thấy vậy. Thật đấy. Nhưng mình biết, có đứa trẻ bình thường nào lại khiến những đám bạn nó phải chạy trốn rồi kêu gào la hét trong sân. Mình biết, những đứa trẻ bình thường chẳng bao giờ vừa đi vừa nhìn chằm chằm bốn phía khắp nơi.    Phải chăng nếu có trong tay chiếc đèn thần kì và có thể ước nguyện, mình sẽ cầu rằng, mình có một khuôn mặt "bình thường", khuôn mặt đại chúng mà chẳng ai thèm để ý. Khi đó mình có thể dạo phố khi mọi người say sưa việc chính mình và chả buồn nhòm ngó hay xem xét. Đó là mình nghĩ vây, biết không, chỉ có một lí do duy nhất cho việc "bất bình thường" của mình đó là: không một ai nhìn mình như một đứa trẻ bình thường.     Nhưng giờ đây, có thể nói mình khá quen với ngoại hình của mình...

Wonder-R.J.Palacio PART 1

Doctors have come from distant cities just to see me stand over my bed disbelieving what they're seeing They say I must be one of the wonders of god's own creation and as far as they can see they can offer no explanation ...                                                 The first book in english I try my best to read and enjoy, ya, I know my english is not good enough to translate it into vietnamese, and I know maybe it will make anyone who surf my blog or fan of Wonder feel dissapointed. But you know, I like it, I got it :) do you do and "I do me", easy! Cuốn sách tiếng anh đầu tiên mình thử sức đọc và cảm nhận, mình dịch sách vì mình thích, nên dù thích hay không thích, dở hay cực dở thì... kệ thôi mình làm cho zui mà :)